GÀ VÀ CÁO
(Thái Hà phỏng theo truyện dịch của Hoàng Minh Quân)
Ngày xưa, trong khu rừng nọ có một con Cáo rất tinh ranh. Cáo thường kiếm ăn bằng cách dụ dỗ và lừa gạt những con vật khờ dại và cả tin.
Một hôm, Cáo men theo con đường dẫn vào làng với hy vọng sẽ kiếm được một bữa thật ngon. Đang đi, Cáo bỗng nhìn thấy một chú Gà Trống đang đậu trên hàng rào bên đường. Ánh mắt nó sáng lên với ý nghĩ: "Gà Trống ơi, mi đừng hòng thoát khỏi tay ta!"
Thế rồi Cáo làm bộ thản nhiên bước tới và ngọt ngào nói với Gà
- Ồ, chào Gà Trống! Cậu có bộ lông thật tuyệt vời!
Nghe Cáo nói, Gà Trống khoái lắm bèn nhảy từ hàng rào xuống để khoe thêm với Cáo về bộ móng vuốt sắc nhọn của mình. Thấy Gà Trống bắt đầu mắc mưu, Cáo lại nhỏ nhẹ:
- Cậu biết không, tớ còn biết cả bố của cậu đấy. Cậu trông đẹp trai giống hệt như bố!
Lúc này Gà Trống thấy hãnh diện quá, cười tít cả mắt rồi vênh mặt lên đáp:
- Tôi đẹp như bố nhưng lại có thể gáy hay hơn bố nhiều!
- Nếu gáy hay hơn cả bố, sao cậu không xuống thấp hơn một chút và gáy to lên cho mọi người cùng nghe - Cáo giả bộ hiền lành.
Đến đây thì Gà Trống vui sướng đến mức chẳng còn nghĩ được gì nữa. Nó bay xuống gần Cáo và vươn mình, ngửa cổ ra sau rồi nhắm hai mắt lại và ra sức gáy: "ò, ó o...o...?". Chỉ chờ có thế, Cáo nhào tới, dùng miệng ngoạm lấy Gà Trống rồi chạy nhanh ra khỏi làng.
Chạy được một đoạn, Cáo phát hiện ra mình đang bị một đàn chó dữ rượt theo. Cáo sợ hãi chạy thục mạng. Đàn chó đuổi mỗi lúc một gần, sủa ầm ĩ. Bỗng nhiên, Gà Trống chợt nghĩ ra một kế, liền bảo Cáo:
- Cáo ơi, hãy bảo với đàn chó dữ là tớ không phải là Gà Trống của làng nó, cậu đã bắt được tớ ở làng bên cạnh!
Cáo đang vô cùng hoảng sợ, nghe Gà Trống nói, nó chẳng kịp nghĩ ngợi gì liền mở miệng định nói. Nhưng, ôi thôi! Khi vừa bắt đầu nói thì Gà Trống đã tuột khỏi miệng Cáo và bay lên một cành cây gần đó. Cáo ức lấm nhưng đành vội chạy thoát thân. Còn Gà Trống thì được một phen hú vía!
Sau lần đó, Gà Trống luôn ghi nhớ một bài học thật quí báu. Đó là: Phải luôn nhớ mình là ai và chớ có khoe khoang không đúng lúc, đúng chỗ mà mang họa vào thân.